Không gian màn trắng mưa sa
Co ro cây đứng trông xa trời buồn
Ngồi coi từng giọt mưa tuôn
Đất rêu ảm mục vọng muôn khúc sầu
Cao nguyên đất lạnh rừng sâu
Núi chên vênh đứng chừng lâu tuổi trời
Mưa rơi từng hạt mưa rơi
Đời anh những mải chân dời gót theo
Vi vu gió rượt lưng đèo
Thôn xa đồi vắng thông reo gió buồn
Dốc trơn lộ nhỏ xe bon
Quán thưa gió lạnh bỏ hồn ở không
Đà Lạt 1962