Tặng Nguyễn Anh Tuấn
Bây giờ người ở phương xa
Nửa đời tri kỷ quê nhà tìm nhau
Có người thức giữa đêm thâu
Nghe mưa ngoài phố nghe tàu rời ga
Năm năm một bóng quê nhà
Nhìn ra đầu gõ biết là có nhau
Từ khi ngựa sải theo tàu
Tìm nhau mấy độ mái đầu bạc phơ
Có nhau tự lúc còn thơ
Bây giờ cách biệt đôi bờ trùng dương
Từ ngày cất bước tha phương
Có người ngồi nhớ cố hương tìm về
Về đây máu ấm thân che
Về đây xem đất dưới kia làm nhà
Tàu đi còn nhớ sân ga
Người đi biền biệt tin nhà từ khi
Một đời mấy cuộc phân ly!
1990