Trăm năm lỡ hẹn câu thề
Giọt khô thấm đá thân chia kiếp này
Tôi còn tôi với đôi tay
Nâng niu một kiếp bao ngày mẹ ru
Tay dài gối mộng viễn du
Thân cô đời nặng gom bù thế gian
Về đây đã nhạt tuổi vàng
Bước quen chân lạ ngỡ ngàng một ta
Ba mươi năm tuổi tôi già
Óc khô tim lạnh hồn là đỗ quyên
Về đây với dáng em hiền
Giờ thôi xóa hết ưu phiền ngày xưa
Vẫn còn đây mãi hồn thơ
Ngân lên muôn điệu thẩn thờ nhân gian!