QUÁN TRĂNG

Rủ nhau về chốn non cao

Ta lên phố núi ta vào quán trăng

Ngoài kia chiều xuống lạnh căm

Về đây lạ mặt bao năm quê người

Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi

Đứa lên rừng thẳm đứa ngoài đảo xa

Nhớ xưa ngồi trước sân nhà

Cùng chung chén rượu cùng là bạn thơ

Giờ ta như lọn gió lùa

Như ngàn cánh hạc nhởn nhơ khắp trời

Buồn vui vẫn chuyện kiếp người

Hợp tan là chuyện muôn đời bể dâu

Người về sưởi ấm lòng nhau

Thời gian hổ dễ nhạt màu yêu thương

Mai ta từ giã phố phường

Hẹn nhau trở lại khu vườn quán trăng!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *