Tặng chị Thanh Hiền
Một chiều nắng tắt trên đê
Mẹ ơi con đã trở về mẹ ơi
Bao năm lưu lạc quê người
Từng đêm con vẫn trông vời cố hương
Quê nhà trăm nhớ nghìn thương
Cây đa bờ giếng con mương cuối làng
Mái đình cong nét cũ càng
Nhà ga phố chợ nẻo đàng ven sông
Mẹ ơi con nhớ vô cùng
Mỗi lần tan chợ ngồi trông mẹ về
Đêm đêm mẹ kể con nghe
Những câu cổ tích, câu vè, câu thơ
Mẹ ơi biết đến bao giờ
Quên làm sao được Đền Thờ quê ta
Những ngày Lễ – Hội – Dâng – Hoa
Xóm làng rộn rã bài ca thanh bình
…
Thế rồi một sớm bình minh
Con rời quê mẹ một mình ra đi
Ngập ngừng chân bước chia ly
Chim non lìa tổ biết về nơi đâu
Những khi dông bão trên đầu
Con ngồi nhớ mẹ ruột đau chín chiều
Mẹ già trăm kính ngàn yêu
Mẹ về thiên cổ một chiều cuối đông
Từ đây con lạc giữa dòng
Từ đây con lạc giữa dòng nhân gian
Hồn con từ đó nát tan
Lệ khô đôi mắt buồn vàng thâu đêm
Công lao biết lấy chi đền
Nghìn sau con vẫn không quên ơn Người
Mẹ là dòng suối mẹ ơi
Mẹ là ánh sáng soi đời chúng con
Dù nay mẹ đã không còn !
Động Linh – 96