Tặng V.L
Ngày tôi về Hà Nội
Trời vẫn đang trở rét
Mưa lất phất mưa bay
Hà Nội ơi vẫn đẹp
Tàu dừng ga Hàng Cỏ
Tôi ùa ngay qua phố
Vẫn những dấu chân quen
Với bao điều nhung nhớ
Đây rồi đường Quán Sứ
Đây rồi phố Yết Kiêu
Con đường xưa đi học
Con đường xưa tôi yêu.
Đi qua nhà Văn Cao
Tôi định tôi sẽ vào
Nhưng chỉ còn gác vắng
Tôi đứng nhìn trăng sao!
Những ngày đêm Hà Nội
Tôi đi rất nhiều nơi
Từ Đống Đa, Văn Miếu
Đến Ba Đình, Long Biên
Rồi cửa Nam, cửa Bắc
Qua phố Huế, Khâm Thiên…
Hà Nội có Hồ Tây
Mênh mông như biển cả
Chiều trên đê Cổ Ngư
Nhìn lá rơi sương tỏa
Tối dạo quanh Hồ Gươm
Mặt nước trong như gương
Đêm đêm ngàn đốm sáng
Lấp lánh như ánh dương
Tôi rất yêu Hà Nội
Một tình yêu thắm thiết
Tôi rất nhớ Thăng Long
Đất ngàn năm văn hiến.
Trước khi xa Hà Nội
Sợ thời gian trôi mau
Đứng trên cầu Thê Húc
Tôi nhìn tôi rất lâu
Hà Nội ơi thôi nhé
Mai tôi phải đi rồi
Biết bao giờ trở lại
Hà Nội, Hà Nội ơi!
Hà Nội – 96