Em đi trường nhớ thương nhiều
Cành hoa thấp thoáng nắng chiều cuối sân
Ngày về xóm cũ phân thân
Đường xa khuất đã mang dần bóng đi
Cây yên mái cổ thầm thì
Dấu xưa bụi đỏ người đi nhớ nhiều
Thu về nhắc tiếng ve kêu
Từ đây quên lãng thêm nhiều ưu tư
Gió chiều hiu hắt lời thơ
Người đi biết có bao giờ vấn vương
Người về đứng đợi chiều sương
Nghìn sau vẫn nhớ mái trường hôm nay
Ta ngồi ngắm chút mưa bay!
Tân Bình 1978