Đôi hàng cây điện vươn cao
Giơ tay đứng lặng kính chào anh em
Sương khuya gió lạ mưa đêm
Sông sau uốn khúc nằm yên vỗ bờ
Chiều lên lớp lớp mây mờ
Me nghiêng từng gốc còn trơ nỗi hàn
Đường anh xuôi lộ thênh thang
Muôn cây ngả bóng còn mang nặng sầu
Xe anh thổ mộ về đâu?
Vút sâu con lộ gục đầu ngủ yên
Bến Bình Đông 1960