Một mình một ngựa ta đi
Da yên móng thép sá gì chông gai
Kể từ kiếp trước đầu thai
Sóng xô bão giập mệt nhoài tứ chi
Hành trang ta chẳng có gì
Tặng em mấy vận cổ thi buồn buồn
Nhớ rừng ta lại lên buôn
Sương khuya gió lạnh mưa nguồn rét bưng
Non cao vách đá trập trùng
Nhớ ta tiền kiếp rưng rưng thuở nào
Bạn bè vui với trăng sao!