Buồn ơi đá nhạt tuổi vàng
Vàng phai đá mát tự ngàn năm xưa
Sao khuya ngơ ngẩn ngồi chờ
Mây thương nhớ gió dật dờ ngại bay
Núi non vẫn núi non này
Gió trăng vẫn gió trăng ngày cổ sơ
Đêm về chim chóc bơ vơ
Không gian một khối mây mờ đó thôi
Chiến chinh trĩu nặng hồn tôi
Buồn ai thiếu phụ xa xôi tin chồng
Nước mưa nước chảy ra sông
Cây trơ thân đứng buồn không nói gì
Giờ em ở lại anh đi
Lớn lên mới biết thân thì buồn tênh!
1963