“Những điều trông thấy mà đau…”
(Nguyễn Du)
Tự khi sinh ra đời
Tai ta đã được nghe
Mắt ta đã được thấy
Bao vật đổi sao dời…
Biết nói gì em ơi
Em thường hay trách tôi
Tâm hồn luôn thay đổi
Chợt buồn rồi chợt vui
Em làm sao hiểu nổi
Vinh quang và tội lỗi
Chân lý còn thay đổi
Làm sao có thể vui
Dù thế nào em ơi
Anh vẫn hằng tin tưởng
Trên hành tinh chúng ta
Tất cả sẽ thay đổi
Và một ngày không xa
Lương tri là tất cả
Xe tăng và đại pháo
Sẽ biến thành cơm áo
“Chí nhân thay cường đạo”