Nằm nghe gió tạt sông đầy
Heo may trở lạnh theo ngày quạnh hiu
Cây hiên mái chợ tiêu điều
Lặng nghe từng giọt chiều hiu hắt buồn
Xa rồi tình cũng phai luôn
Nghìn năm ru mộng thân buồn muốn rơi
Nụ cười đã tắt trên môi
Mộng thôi cũng nhạt một thời lãng du
Quanh tôi khói súng mịt mù
Chiều rơi lá đổ nghìn thu vẫn sầu
Bạc Liêu 1968